Thiếu nhi Hội An – Những câu chuyện đẹp: “Cô giáo em yêu”

1485

Năm nay em đã là học sinh lớp 5, em được học với một cô giáo rất tận tâm với nghề nhà giáo. Cô em tên là Nguyễn Thị Thanh Hường. Cô hiện là giáo viên chủ nhiệm của lớp 5D, trường tiểu học Nguyễn Bá Ngọc. Cô giáo em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Cô không cao lắm, dáng người hơi mập mạp. Cô có làn da hơi nâu  mà khỏe khoắn. Mái tóc cô đen óng, mượt mà, dài đến ngang vai, ôm lấy khuôn mặt trái xoan, cân đối. Đôi mắt cô sáng như ánh sao, ẩn hiện sau làn mi cong, đen láy. Nơi khóe mắt cô đã dần xuất hiện những nếp nhăn nhỏ. Phải chăng đó là dấu vết của những năm tháng cô cống hiến hết mình vì đàn em thân yêu.

          Hàng ngày, sau khi tiếng trống trường rộn rã vang lên, cô giáo bước vào lớp mang theo nụ cười hiền dịu như cơn gió mát lành đưa chúng em vào những giờ học đầy say mê và hứng thú. Cô thường mặc áo dài đến lớp hàng ngày, những chiếc áo dài với màu sắc dịu nhẹ càng tôn thêm vẻ đẹp duyên dáng của cô. Ngày nào cô cũng  đến lớp thật sớm chuẩn bị bài để giảng cho chúng em. Cô còn chăm lo từng góc lớp được sạch đẹp. Cô ân cần giảng bài những bạn học sinh kém, không hiểu bài. Cô chỉ bảo các bạn từng li, từng tí. Em thích nhất là những giờ học Tiếng việt của cô dạy. Ngày hôm nay, chúng em được cô giảng bài Tập đọc: Sắc màu em yêu. Cô yêu cầu chúng em nhắm mắt và tưởng tượng ra một màu sắc mà mình yêu thích nhất, màu sắc ấy gắn với những đồ vật, những cảnh vật nào mà chúng em nhìn thấy. Tất cả các bạn trong lớp đều hào hứng tham gia trò chơi của cô. Từng nét chữ mềm mại, tròn trịa được cô giáo nhẹ nhàng viết lên bảng. Bàn tay cô lướt nhanh như một người họa sĩ làm ảo thuật trên bức tranh của mình. Rồi giọng nói truyền cảm, ấm áp của cô dẫn dắt chúng em vào bài học. Khuôn mặt cô luôn tươi cười khi giảng bài. Cô cho chúng em tìm hiểu bài qua các câu hỏi, các vấn đề thảo luận. Thỉnh thoảng cô đưa bàn tay với những ngón tay thon nhỏ lên vuốt vuốt rất hay. Ở lớp có những câu hỏi khó chúng em chưa biết trả lời, cô nhẹ nhàng gợi ý để chúng em khám phá kiến thức. Đôi mắt cô nhìn chúng em hiền dịu, luôn thể hiện sự cổ vũ, tin tưởng với học sinh. Chính vì vậy, chúng em dần dần hiểu hơn ý nghĩa của bài học. Vừa say sưa giảng bài, cô vừa viết lên bảng những kiến thức quan trọng cần nhớ, khuôn mặt cô lấm tấm giọt mồ hôi mà cô không để ý. Bụi phấn thoáng bay trên bục giảng và vương trên mái tóc của cô. Chúng em cảm nhận được sự vất vả của cô, có lẽ vì thế mà bạn nào cũng chú ý lắng nghe cô giảng bài. Ngoài khung cửa sổ lớp học, có những chú chim nhỏ cũng như lặng tiếng hót, nán lại thêm một lát để lắng nghe tiếng cô giảng bài. Có những lúc các bạn phạm lỗi hay không làm bài tập cô giao về nhà. Cô ôn tồn giảng giải và phân tích để chúng em hiểu những lỗi sai của mình. Cô chính là người mẹ thứ hai đã giúp chúng em khám phá bầu trời tri thức rộng mở của nhân loại.

Dù sau này, chúng em sẽ xa cô, nhưng chúng em mãi luôn ghi nhớ những kỉ niệm bên cô với những tháng ngày được cô chăm lo, dìu dắt. Có những lúc chúng em nghịch ngợm hay không nghe lời khiến cô phải buồn lòng. Chúng em mong cô tha lỗi cho chúng em và mãi dõi theo chúng em. Mong rằng cô sẽ luôn khỏe mạnh để có những bài giảng thật hay cho chúng em và những thế hệ học sinh sau được cô dạy dỗ. Cô ơi! Cô mãi là cô giáo em yêu.

Họ và tên: Trần Thanh Thủy Tiên
Sinh ngày: 05/5/2008
Chi đội: Cù Chính Lan – Lớp 5D
Liên đội tiểu học Nguyễn Bá Ngọc
Nhân vật trong bài viết : Cô giáo Nguyễn Thị Thanh Hường – Trường TH Nguyễn Bá Ngọc